Ngày 15 tháng 1 năm 2014, "Xe Ðạp Xuyên Việt" khởi hành với ba thành viên (Minh, Tân, Anton), một hướng dẫn viên (Phùng Tài). Chúng tôi sử dụng một "road bike", một "touring bike", một “hybrid bike” và một xe máy.
Xe Ðạp Xuyên Việt 2014 khởi đầu từ thành Phố HCM theo hướng Nam trên QL 50 để đi thị trấn Cần Giuộc, thị trấn Cần Đước. Từ thị trấn Cần Đước chúng tôi băng qua sông Vàm Cỏ bằng cách đi xuống bến phà Mỹ Lợi để tiếp tục sử dụng QL 50 đi thị xã Gò Công. Từ thị xã Gò Công chúng tôi chuyển hướng và đi lên Đường Tỉnh 682 để đi thị trấn Tân Hòa. Từ thị trấn Tân Hòa trở đi, chúng tôi sử dụng những quốc lộ hoặc các con đường liên huyện, liên xã và những phà đò để đi xuyên qua các tỉnh Bến Tre, Trà Vinh, Sóc Trăng, Bạc Liêu, Cà Mau, Kiên Giang, An Giang và Đồng Tháp. Chu vi của chuyến đi Xuyên Việt-Ðồng Bằng Sông Cửu Long 2014 dài khoảng 935 km; được chia ra làm 8 chặng và hoàn tất trong vòng 11 ngày. Hầu hết các chặng là những tuyến đường nhỏ xa Quốc lộ 1A nên lộ trình Xuyên Việt 2014 được lên khung cặn kẻ và chu đáo.
Kinh nghiệm-Tuyệt vời! Ngoài những kinh nghiệm hành trình mà chúng tôi rút tỉa trong các chuyến đi trước để làm hành trang an toàn cho chương trình xuyên Việt thì năm nay, chúng tôi tìm được một người hướng dẫn viên thành thạo vùng Đồng Bằng Sông Cửu Long làm người dẫn đường cho Xuyên Việt 2014. Vùng Đồng Bằng Sông Cửu Long không phải là một vùng đất rộng lớn về diện tích nhưng hệ thống giao thông đường bộ và đường thủy thì rối rắm, mơ hồ có hạng trên thế giới. Chỉ cần tách lộ trình xe đạp ra khỏi những trục lộ chính thì hành trình xe đạp xuyên Việt của bạn có thể bị đình trệ một cách nặng nề vì nguy cơ lạc đường, mất phương hướng hành trình. Với kinh nghiệm hiểu biết đó, ngoài việc lên khung các chặng đường một cách cặn kẻ thì chúng ta phải có người "tourguide" giàu kinh nghiệm về hệ thống giao thông của vùng để hướng dẫn ta đi đúng hướng như dự định. Trong 3 chặng đầu tiên của chương trình Xuyên Việt 2014, chúng tôi phải đi trên những con đường liên xã nhỏ bé, hẻo lánh và phải sử dụng những bến phà làng, phà xã để đi xuyên qua các cồn đất của khu vực hạ lưu Sông Cửu long để có thể đến được những nơi nghỉ chân của chặng. Nếu không có người "tourguide" am tường hệ thống đường bộ và đường thủy thì không thể nào chúng tôi có thể hoàn tất những chặng đó một cách chính xác và đúng thời gian như dự định.
Đường xưa…lối cũ. Trở lại những con đường đồng bằng đã đi, chúng tôi cứ ngỡ cảnh vật sẽ y như cũ nhưng thật tế thì phủ phàng. Những con đường thơ mộng và nhẵn thích một thời nay lại loang lỗ những ổ à, ổ voi nằm phục kích một cách công minh trên những con đường đầy rẫy những phương tiện giao thông. Sự xuống cấp không phanh của những con đường cộng thêm các công trình xây dựng kiểu đào bới lung tung đã thu hẹp mặt lộ và tạo cho việc đi lại trên những con đường đó vô vàn khó khăn và nguy hiểm cho mọi người. Qua kinh nghiệm đi xuyên Việt, chúng tôi khẳn định chất lượng xây dựng của các công ty xây dựng đường bộ ở Việt Nam đều giống nhau trên toàn nước: thi công thì chậm như rùa còn chất lượng thì "hết chê". Để đảm bảo an toàn trên chặng đường xuyên Việt, bạn phải quan sát hết sức cẩn thận trên những chặng đường để tránh vấn đề xụp ổ gà, hố voi gây tổn hại đến sức khỏe.
Nỗi lo âu cay đắng! Những chặng đường chúng tôi lên khuông trong chuyến đi năm nay nằm trong khu vực đồng bằng chi chít sông ngòi và đường nhỏ. Ngoại trừ vài quốc lộ lớn thì hầu hết những đường đi là đường liên tỉnh hoặc đường liên xã nhỏ hẹp. Trở lại với những vườn cây trái xanh rợp bóng, những con sông, con kênh cuồn cuộn màu phù xa, những cánh đồng lúa xanh um đã tạo cho chúng tôi cảm giác thoáng, khoáng dã của vùng quê trong những ngày lập xuân. Không khí se lạnh trong những ngày cận tết đã làm cho chúng tôi chóng lạnh gáy, nổi da gà khi chứng kiến những ăng-kết của các tại nạn giao thông được vẽ đều đều và dầy đặc trên các con đường lớn nhỏ. Những sự thật chưa phai này đã chứng minh cường độ và tốc độ của các tai nạn giao thông ở Việt Nam vẫn tăng đều chứ không hề suy giảm như một số thông tin mà chúng tôi sưu tầm trước khi khởi hành chương trình Xuyên Việt 2014. Chúng tôi là những người lữ hành trên chiếc xe đạp chậm chạp, đi lang thang qua vùng đồng bằng hiền hòa này đã cảm nhận được những mối lo âu xé ruột của các bậc phụ huynh khi có con cháu sử dụng những con đường để đến trường, đến công sở. Nguy cơ va chạm giao thông luôn rình rập và có thể xảy ra cho bất kỳ một ai và ở bất kỳ một ngỏ ngách giao thông nào. Vâng, chúng tôi tự hào đã lê lết trên 10,000 km đường bộ Việt Nam trên những chiếc xe đạp. Những ngọn đồi, dốc cao, những vất vã để vật lộn với những cơn gió ngược đã không làm cho chúng tôi chùng bước, nản chí, nhưng khi nhìn thấy những ăng-kết chưa phai của các tai nạn giao thông đã buộc chúng tôi phải rùng mình, nhói tim khi liên tường đến những nỗi đau oằng người của các nạn nhân trong các tai nạn giao thông đang phai nhạt trong tâm trí người dân quanh đó. Chẳng có gì đền đáp cho cân những khổ đau, mất mát từ sự thờ ơ, vô trách nhiệm của các người cầm lái các phương tiện giao thông đã gây nên các tai nạn giao thông đó.